Là một kẻ cả tin vào giá trị của sức lao động miệt mài, Ford hiểu rằng một cuộc sống có ích khi sức lao động cống hiến của một người có giá trị lan toả ngoài mục đích hiện hữu. Sự nghiệp của Ford dựa trên việc không chỉ cung cấp một sản phẩm chất lượng cao nhất, và còn vào việc ông có thể thay đổi cuộc sống của những người xung quanh. Chưa từng là người chạy theo đồng tiền, Ford tin rằng một cuộc sống có ích sẽ được đáp lại sau này.
“Sự giàu có, giống như hạnh phúc, sẽ không bao giờ có thể đạt được nếu bạn theo đuổi nó một cách trực tiếp,” Ford nói. “Nó đến với bạn như một sản phẩm phụ của việc cung cấp một dịch vụ hữu ích.” Ford khẳng định thành công của ông là do xe hơi ông sản xuất giúp nâng cao chất lượng cuộc sống của người sử dụng. Nếu Ford Motor chỉ muốn kiếm tiền mà không đóng góp cho sự sung túc của xã hội, Ford đã bỏ cuộc ngay từ đầu và theo đuổi một công việc có ý nghĩa hơn. Nói cho cùng, “một doanh nghiệp mà không tạo ra gì khác ngoài tiền là một doanh nghiệp không có giá trị.”
Không bao giờ đánh giá thấp sức mạnh của ý chí, Ford tranh luận rằng “con đường sẽ luôn rộng mở với những người đặt dịch vụ lên đầu – làm việc theo cách tốt nhất có thể.” Một doanh nhân chạy theo đồng tiền thay vì thực sự muốn nâng cao chất lượng cuộc sống của khách hàng sẽ có ít cơ hội thành công hơn nhiều. “Nghĩ tới tiền trước cả khi bắt tay vào công việc sẽ tạo ra nỗi lo sợ sự thất bại và nỗi lo sợ này sẽ đóng lại các cánh cửa cho doanh nghiệp,” Ford nói. “Nó khiến một người sợ phải cạnh tranh, phải thay đổi cách làm, hay phải làm bất cứ điều gì để thay đổi trình trạng của anh ta.”
Vì hết lòng cống hiến, Ford dường như luôn không được lòng giới kinh doanh. Ông chưa bao giờ hiểu được tại sao họ chú ý rất ít đến dịch vụ, trong khi đầu tư rất nhiều vào việc tìm kiếm vốn đầu tư. “Tôi cảm thấy làm việc như vậy là ngược lại lẽ thường tình, khi mà tiền chỉ đến như là một thành quả của công sức lao động chứ không phải trước khi công sức được bỏ ra,” ông nói.
Trong con mắt của Ford, một doanh nhân có một vai trò lớn hơn việc gia tăng tài sản của mình rất nhiều. Ông tin rằng sự “giàu có” của một doanh nhân nên được đo bằng “mức độ hài lòng của mọi người chứ không phải số tiền ghi trên bản sao kê.” Vì thế, vai trò của một doanh nhân trong xã hội là đóng góp cho sự hài lòng đó. Gọi những doanh nhân là “công cụ của xã hội,” Ford khẳng định rằng, “chỉ với cách này mà một nhà sản xuất hoặc một doanh nghiệp có thể giải thích sự tồn tại của họ.”
Tin rằng “sự lười biếng bào mòn trí óc,” Ford gặt hái thành công bằng cách chú ý trước tiên đến sự no ấm của xã hội. Triết lý này tạo cảm hứng để ông thành lập Quỹ Ford vào năm 1936 để tiếp tục cống hiến cho sự lan truyền của hệ thống dân chủ và hoà bình trên toàn thế giới.
Đây là bài học thứ năm trong chuỗi năm bài viết về các bài học của Henry Ford trong sự nghiệp rực rỡ của ông. Mỗi bài viết là một bài học quý báu mà Henry Ford nhận được khi theo đuổi tham vọng của mình.
Theo Evancarmichael.com