Lần đó, tôi cần tuyển trưởng phòng Tổ chức sự kiện. Sau khi cân nhắc khá kỹ, tôi chọn vào “vòng chung kết” hai ứng viên.
Thú thật là ban đầu tôi rất chú trọng kinh nghiệm làm việc nên gần như nghiêng sang một ứng viên rất kinh nghiệm. Tuy vậy lần phỏng vấn cuối cùng tôi đã chọn hoàn toàn ngược lại, nhận ứng viên chưa có mấy kinh nghiệm vào làm.
Khi phỏng vấn, từ chỗ không mấy ấn tượng với hồ sơ xin việc của cô ấy, tôi nhanh chóng bị thuyết phục bởi những câu trả lời quá thực, không màu mè cũng chẳng đánh bóng bản thân!
Tôi còn nhớ cô ấy đã nói thế này: “Thật sự em đã nghỉ công ty cũ rồi và hiện không có việc làm. Em rất cần việc làm nhưng mà em sợ khả năng hiện nay của em chưa đáp ứng với mong đợi của chị…”.
Một lần khác, tôi cần tuyển một vị trí trông coi hàng khuyến mãi kiêm thủ kho. Sau vài vòng phỏng vấn, tôi cũng chọn được vài ứng viên vào vòng phỏng vấn cuối cùng để hỏi thêm về lương bổng, chính sách và chế độ phúc lợi…
Tôi hỏi: “Với vị trí này công ty sẽ trả em X đồng/tháng, em có đồng ý không?”. Phải nói là mức lương ấy chỉ ở mức trung bình, nhưng ứng viên trả lời không do dự: “Dạ, được. Nhiều quá rồi chị”.
Nghe câu trả lời và quan sát “ngôn ngữ hình thể”, tôi chắc chắn đây là câu trả lời rất thật và cũng rất dễ thương. Tôi đã chọn cậu ấy và quá trình công tác về sau đã chứng minh tôi không chọn sai.
Với nhiều nhà tuyển dụng, điều quan trọng nhất chính là sự trung thực và tinh thần cầu tiến của ứng viên. Khả năng, kiến thức, kinh nghiệm là những yếu tố có thể bồi dưỡng, vun đắp và tích lũy dần nhưng nếu thiếu sự trung thực và thái độ tích cực thì khó có thể tiến xa hơn trong công việc.
Theo MW